Lý thuyết Heckscher – Ohlin là một trong bốn lý thuyết quan trọng của mô hình Heckscher – Ohlin, được phát triển bởi nhà kinh tế Thụy Điển Eli Heckscher và Bertil Ohlin (học trò của ông).
Trong trường hợp hai yếu tố sản xuất (vốn và lao động), lý thuyết nêu rõ: "Một quốc gia nhiều vốn sẽ xuất khẩu hàng hóa thâm dụng vốn, trong khi quốc gia dồi dào lao động sẽ xuất khẩu hàng hóa thâm dụng lao động."
Giả định quan trọng của mô hình Heckscher – Ohlin là hai quốc gia giống hệt nhau, ngoại trừ sự khác biệt về nguồn tài nguyên. Sự dồi dào tương đối về vốn sẽ làm cho quốc gia có nhiều vốn sản xuất ra hàng hóa thâm dụng vốn rẻ hơn so với quốc gia có nhiều lao động và ngược lại.
Ban đầu, khi các quốc gia không giao dịch:
Một khi thương mại được cho phép, các công ty tìm kiếm lợi nhuận sẽ chuyển sản phẩm của họ sang các thị trường có giá cao hơn (tạm thời). Kết quả là:
Nghịch lý Leontief, do Wassily Leontief trình bày năm 1951, chỉ ra rằng Hoa Kỳ (quốc gia có nhiều vốn nhất trên thế giới theo bất kỳ tiêu chí nào) đã xuất khẩu các mặt hàng thâm dụng lao động và nhập khẩu các mặt hàng thâm dụng vốn, mâu thuẫn rõ ràng với lý thuyết Heckscher –Ohlin. Tuy nhiên, nếu tách lao động thành hai yếu tố riêng biệt, lao động có kỹ năng và lao động không có kỹ năng thì lý thuyết Heckscher – Ohlin chính xác hơn. Hoa Kỳ có xu hướng xuất khẩu hàng hóa sử dụng nhiều lao động có kỹ năng và có xu hướng nhập khẩu hàng hóa thâm dụng lao động phổ thông.
This article uses material from the Wikipedia Tiếng Việt article Lý thuyết Heckscher – Ohlin, which is released under the Creative Commons Attribution-ShareAlike 3.0 license ("CC BY-SA 3.0"); additional terms may apply (view authors). Nội dung được phát hành theo CC BY-SA 4.0, ngoại trừ khi có ghi chú khác. Images, videos and audio are available under their respective licenses.
®Wikipedia is a registered trademark of the Wiki Foundation, Inc. Wiki Tiếng Việt (DUHOCTRUNGQUOC.VN) is an independent company and has no affiliation with Wiki Foundation.