Vương Hy Phượng

Vương Hy Phượng (Tiếng Trung:王熙鳳, pinyin: Wáng Xīfèng) là một nhân vật trong bộ truyện nổi tiếng Hồng Lâu Mộng của tác giả Tào Tuyết Cần, Trung Quốc.

Tên thường gọi của Vương Hi Phượng là Phượng thư hay mợ Hai, là con dâu của Giả Xá, Hình Phu nhân, vợ chính thất của Giả Liễn, mẹ của Giả Xảo Thư, cháu ruột của Vương Tử Đằng, Vương phu nhân, Tiết phu nhân.

Vương Hy Phượng
王熙鳳
Vương Hy Phượng
Thông tin
Gia đìnhGiả Xá (cha chồng)
Hình Phu nhân (mẹ chồng)
Vương phu nhân (cô ruột)
Tiết phu nhân
Vương Tử Đằng (chú ruột)
Hôn thê(S)Giả Liễn
Con cáiGiả Xảo Thư
Họ hàngGiả Nghênh Xuân (em chồng)
Giả Bảo Ngọc (em họ)
Tiết Bảo Thoa (em họ)
Tiết Bàn (em họ)

Số phận Vương Hy Phượng

Vương Hy Phượng vốn là tiểu thư Vương phủ, một trong những đại gia bậc nhất đất Kim lăng, là cháu ruột của Vương phu nhân, vợ Giả Chính. Gả làm vợ chính thất của Giả Liễn, con trai cả của Giả Xá và Hình phu nhân, nên được gọi là mợ hai của Vinh quốc phủ. Phượng thư là một cô gái có dung nhan vô cùng lộng lẫy, quý phái, khí thế chẳng khác gì tướng soái, trang sức như một vị hoàng hậu nương nương:

Chợt thấy bọn hầu đỡ một người từ phòng sau lại. Người này trang sức không giống các cô kia, gấm thêu lộng lẫy, trông như một vị thần tiên! Trên đầu, đỡ tóc bằng kim tuyến xâu hạt châu, cài trâm Ngũ Phượng Triêu Dương đính hạt châu, cổ đeo vòng vàng chạm con ly, mình mặc áo vóc đại hồng chẽn thêu trăm bướm lượn hoa bằng chỉ kim tuyến, ngoài khoác áo màu xanh lót bằng lông chuột bạch viền chỉ ngũ sắc, mặc quần lụa hoa màu cánh trả; mắt phượng, mày cong lá liễu, vóc người óng ả, dáng điệu phong lưu, thật là: Mặt phấn đầy xuân trông vẻ dịu. Làn son chưa hé miệng như cười.

Nói về cái giỏi của Phượng Thư thì không kể xiết. Phượng Thư không phải người văn hay chữ tốt nhưng lại rất khôn ngoan, bản thân nàng luôn bô bô tự nhận mình là người tục, nhưng tinh ranh lại chẳng ai bằng. Cái khéo của Phượng Thư thể hiện ngay khi nàng ta xuất hiện những trang đầu tiên:

Hy Phượng cầm tay Đại Ngọc, nhìn kỹ một lúc rồi dắt đến cạnh Giả mẫu, cười nói:

– Trong thiên hạ lại có người đẹp như thế này! Bây giờ cháu mới được thấy! Trông hình dáng con người, ai cũng cho là cháu nội của bà, chứ không phải là cháu ngoại. Chả trách ngày nào bà cũng nhắc đến, chỉ đáng thương là em tôi vất vả, sao cô tôi lại mất sớm thế!

Nói xong lấy khăn mặt lau nước mắt. Giả mẫu cười nói:

– Ta vừa mới khuây đi, mày lại còn gợi ra. Em nó ở xa mới đến, người lại yếu, nên an ủi nó, đừng nói chuyện buồn nữa.

Vương Hy Phượng nghe xong, đổi buồn làm vui, nói:

– Phải đấy! Cháu vừa trông thấy, bụng để cả vào cô em, vừa vui vừa buồn, quên hẳn là. Đáng đánh đòn!

Rồi nắm tay Đại Ngọc nói:

– Em bao nhiêu tuổi? Đã đi học chưa? Hiện đang uống thuốc gì? Ở đây đừng nhớ nhà nhé! Muốn ăn gì, chơi gì em cứ bảo chị. Bọn người nhà có hỗn láo thì mách chị.

Hy Phượng lại hỏi người nhà:

– Những hành lý của cô Lâm đã mang vào chưa? Cô Lâm mang mấy người theo hầu? Các người hãy dọn hai gian buồng cho họ vào nghỉ.

Thật đon đả, ngọt ngào biết bao! Nếu chỉ mới đọc tới đây, người đọc cũng như Lâm Đại Ngọc ắt nghĩ rằng Phượng Thư hiền dịu như cô Tấm vậy. Ai có thể ngờ được đây cũng là con người chua ngoa cay nghiệt đến mức Bình Nhi là người thân tín nhất, trung thành nhất với cô ta cũng từng bị đánh đập không thương tiếc. Bởi vì sao mà Phượng Thư lại thân thiết, chiều chuộng Đại Ngọc, một đứa trẻ mồ côi, không tiền bạc, không quan hệ máu mủ với cô ta? Đơn giản vì Phượng Thư thấy rõ tình thương của Giả Mẫu với đứa cháu ngoại côi cút, mà trong Giả phủ, ý muốn của Giả Mẫu chính là thánh chỉ. Vị trí quản gia của Phượng Thư trong nhà không chỉ dựa vào tài năng mà có, mà chủ yếu là nhờ vào sự tin tưởng của Giả mẫu và Vương phu nhân. Bảo Ngọc vốn là hòn ngọc trong mắt Giả mẫu, Phượng Thư thì hết lòng chiều chuộng Bảo Ngọc. Bây giờ lại có Đại Ngọc xuất hiện, Phượng Thư đánh giá tình huống rất nhanh, đi tắt đón đầu khiến Giả mẫu càng vui lòng. Đó chính là cái tài của nàng ta.

Tuy xinh đẹp, tài năng nhưng Hy Phượng lại là người phụ nữ đanh đá, chanh chua, cay nghiệt và độc ác nên có biệt danh là Phượng ớt. Trong mười hai thoa, nàng là kẻ có tâm địa dã man nhất. Vì nàng đem việc hành hạ người khác làm thú vui, kể cả những người không hề có ý hãm hại nàng. Ví dụ rõ nhất có lẽ là cách nàng đối xử với Giả Thụy. Tội lỗi lớn nhất của y là hâm mộ sắc đẹp Phượng Thư. Tội lỗi thứ nhì của y là ngu ngốc, hay còn gọi nôm na là “dại gái.”

Vừa nói, mắt hắn vừa chòng chọc nhìn Phượng Thư.

Phượng Thư là người thông minh, thấy dáng bộ ấy đã đoán được tám chín phần, liền nhìn Giả Thụy, giả cách mỉm cười, nói:

– Không trách anh chú thường nhắc đến chú luôn, bảo chú tốt lắm. Nay được gặp, nghe nói mấy câu, biết ngay chú là người thông minh hòa nhã. Bây giờ tôi phải đến chỗ các bà, không tiện nói chuyện. Lúc nào rỗi, chúng ta lại sẽ gặp nhau.

Giả Thụy nói:

– Tôi muốn đến thăm chị, nhưng sợ chị trẻ tuổi không chịu tiếp khách dễ dàng.

Phượng Thư lại giả cách cười nói:

– Chỗ anh em ruột thịt trong nhà, sao lại nói trẻ tuổi với không trẻ tuổi?

Giả Thụy nghe thế, trong bụng mừng thầm: “Không ngờ hôm nay lại có cuộc gặp gỡ lạ lùng thế này!” Tình cảnh ấy càng làm cho Giả Thụy ngẩn ngơ ngơ ngẩn.

Phượng Thư lại nói:

– Thôi, chú vào tiệc ngay đi. Coi chừng họ lại bắt uống phạt đấy!

Giả Thụy nghe xong, tê tái cả người, đi chầm chậm rồi cứ quay đầu lại nhìn. Phượng Thư cố ý đi thong thả. Thấy hắn đi xa rồi, trong bụng nghĩ: “Thế mới là: Biết người, biết mặt, biết lòng làm sao? Đâu lại có hạng người chó má như thế! Nếu vậy có lúc nó phải chết với ta cho nó biết tay!”

Phượng Thư là một người đẹp thuộc hàng nhất trong Hồng Lâu Mộng. Đây quyết không phải lần đầu tiên có nam nhân bị “khổ người óng ả, dáng vẻ phong lưu” của nàng ta quyến rũ. Ở đây có hai vấn đề cần bàn: một là, trong việc Giả Thụy to gan lả lướt với Phượng Thư có phải hoàn toàn là lỗi của y không? Hai là, kể cả y có bị nàng ta mê hoặc thì tội đó có đáng chết không? Vấn đề một, rõ ràng Phượng Thư hoàn toàn có thể nghiêm mặt khước từ Giả Thụy, đảm bảo y có ăn gan hùm cũng không dám làm liều. Rõ ràng Phượng Thư ý thức được hấp lực của mình với một thanh niên trẻ tuổi và thích thú khai thác sự chú ý của hắn. Nếu thay Bảo Thoa, Đại Ngọc, Thám Xuân vào vị trí Phượng Thư, chắc chắn họ sẽ không giả lả đưa đẩy với Giả Thụy như vậy. Vấn đề hai, Giả Thụy là một thanh niên máu nóng, bất chợt gặp một thiếu phụ đẹp lại tỏ ý ưa hắn ta, nếu có mừng rỡ tiến tới thì cũng không thể trách, cùng lắm chỉ đáng bị ăn vài bạt tai. Chính Tào Tuyết Cần cũng tỏ ý “bênh” Giả Thụy trong tên đầu chương (Giả Thiên Tường chết oan, soi gương phong nguyệt).  Ý định “cho mày chết” của Phượng Thư đã biểu hiện khía cạnh thích làm người khác đau đớn (sadistic) của nàng. Đây là một điểm khiến người đọc rất khó hoàn toàn thông cảm với số phận bi đát của nàng. Nàng “lộng quyền ở chùa Thiết Hạm” nhận hối lộ 3.000 lạng bạc, khiến Lý công tử và Trương Kim Kha tự tử. Long nhị tỷ và thai nhi trong bụng nàng cũng bị Phượng thư hại chết bằng cách tàn nhẫn nhất, xảo trá nhất. Nàng thậm chí ngang nhiên tuyên bố: “Xưa nay ta chẳng tin sự báo ứng âm ty địa ngục gì cả. Bất cứ việc gì ta đã làm là làm“.

Nàng vô cùng tham lam, ngoại trừ nhận hối lộ Phượng ớt còn phát tiền tiêu hàng tháng trễ để cho vay nặng lãi, riêng việc nãy đã giúp vốn riêng của nàng hàng tháng tăng thêm mấy trăm thậm chí đến cả ngàn lạng bạc. Khi xét nhà, quan sai phát hiện trong phòng Hy Phượng 5-7 vạn lạng bạc cùng một hộp khế cho vay. Mọi hành động của nàng được cho là nguyên nhân làm suy tàn gia tộc họ Giả, rơi vào kết cục “ky quan toán tẫn thái thông minh, phản toán liễu khanh khanh tính mệnh“, tức là bày mưu tính kế quá thông minh trái lại lại mưu tính đến tính mạng của người thân. Trong mười hai thoa, nàng cũng chỉ xếp thứ chín, sau Xảo Thư (con gái nàng), Lý Hoàn (bà góa), và Tần Khả Khanh (dâm phụ.)

Là người nắm tất cả quyền hành trong phủ Vinh, Phượng Thư ngày ngày cai quản mọi việc vô cùng khéo léo, thông thạo, có thể quán xuyến công việc nhà cửa nên được người trên như Giả mẫu hay Vương phu nhân rất quý mến, nhưng bị người dưới e ngại, có khi thù ghét. Tuy không biết đọc sách ngâm thơ nhưng nàng lại có đầu óc thông minh sắc sảo, giỏi tính toán, xứng đáng vào bậc nữ lưu hào kiệt trong phủ, nam nhân không thể so sánh được. Phượng Thư thông minh nhưng hay phải dụng nhiều tâm cơ, cậy khỏe nên tham công tiếc việc, bởi vậy nên không thể sinh con trai và sức lực của nàng bị phá hủy bởi bệnh rong kinh. Nàng cũng khốn khổ vì đường chồng con. Giả Liễn là một kẻ đa tình nhưng đối với vợ lại chẳng có chút thương yêu tôn trọng. Trong kết thúc của Cao Ngạc, Vương Hy Phượng chính là người bày kế tráo giường đổi cột, để Bảo Ngọc lấy Bảo Thoa, còn Đại Ngọc ôm hận mà chết. Cơ nghiệp trong phủ thì ngày một lụn bại, quyền hành của Phượng Thư cũng mất dần, lại phải gánh chịu nhiều nghiệp chướng lúc trước nên đến đám tang của Giả mẫu, nàng cũng không còn được người trọng nể. Cuối cùng bệnh tật rồi chết, thọ khoảng 30, 31 tuổi. Khi bốc thẻ nàng được thẻ hoa cúc.

Chính sách đề vịnh chi bát

    正冊題詠之八
    凡鳥偏從末世來,
    都知愛慕此生才;
    一從二令三人木,
    哭向金陵事更哀。
    Chính sách đề vịnh chi 08
    Phàm điểu thiên tòng mạt thế lai,
    Đô tri ái mộ thử sinh tài;
    Nhất tòng nhị lệnh tam nhân mộc,
    Khốc hướng Kim Lăng sự cánh ai.
    Đề cuốn sách chính bài 8 (Người dịch: nhóm Vũ Bội Hoàng)
    Chim phượng kìa sao đến lỗi thời,
    Người đều yêu mến bực cao tài,
    Một theo hai lệnh, ba thôi cả,
    Nhìn lại Kim Lăng luống ngậm ngùi.

Hồng lâu mộng khúc

    聰明累
    機關算盡太聰明,
    反算了卿卿性命!
    生前心已碎,
    死後性空靈。
    家富人寧;
    終有個,家亡人散各奔騰。
    枉費了意懸懸半世心,
    好一似,蕩悠悠三更夢。
    忽喇喇似大廈傾,
    昏慘慘似燈將盡。
    呀!一場歡喜忽悲辛。
    嘆人世,終難定!
    Thông minh lụy
    Cơ quan toán tận thái thông minh,
    Phản toán liễu khanh khanh tính mệnh!
    Sinh tiền tâm dĩ toái,
    Tử hậu tính không linh.
    Gia phú nhân ninh;
    Chung hữu cá, gia vong nhân tản các bôn đằng.
    Uổng phí liễu ý huyền huyền bán thế tâm,
    Hảo nhất tự, đãng du du tam canh mộng.
    Hốt lạt lạt tự đại hạ khuynh,
    Hôn thảm thảm tự đăng tương tận.
    Nha! Nhất trường hoan hỉ hốt bi tân.
    Thán nhân thế, chung nan định!
    Mắc lụy thông minh (Người dịch: nhóm Vũ Bội Hoàng)
    Việc đời tính rất thông minh
    Việc mình, mình tính phận mình vẫn sai
    Sống lần ruột đã nát rồi
    Chết mang tiếng hão là người tinh ranh
    Trước kia giàu có khang ninh
    Giờ sao cơ nghiệp tan tành khắp nơi
    Uổng công áy náy nửa đời
    Khác gì một giấc mộng dài thâu canh
    Ầm Ầm như sắp đổ đình
    Chập chờn như ngọn đèn xanh cạn dầu
    Vừa vui vẻ đã âu sầu
    Đời người biến đổi biết đâu mà lường.

Trên màn ảnh Vương Hy Phượng

Xem thêm

Chú thích

Liên kết ngoài

Tags:

Số phận Vương Hy PhượngTrên màn ảnh Vương Hy PhượngVương Hy PhượngChữ HánDanh sách nhân vật trong Hồng lâu mộngGiả Xảo ThưHồng lâu mộngTào Tuyết Cần

🔥 Trending searches on Wiki Tiếng Việt:

Tần Chiêu Tương vươngHồ Hoàn KiếmMèoDanh sách trường trung học phổ thông tại Hà NộiVladimir Vladimirovich PutinDanh sách di sản thế giới tại Việt NamDanh sách quốc gia và vùng lãnh thổ châu ÁKim Jong-unTrái ĐấtHương TràmQuốc kỳ Việt NamLong diên hươngMalaysiaChiến cục Đông Xuân 1953–1954AlcoholBan Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa XIIITư tưởng Hồ Chí MinhQuân chủng Phòng không – Không quân, Quân đội nhân dân Việt NamTam Thể (phim truyền hình Trung Quốc)Thành Cát Tư HãnThời bao cấpSở Kiều truyện (phim)Quảng NgãiHiệp định Paris 1973Mao Trạch ĐôngChăm PaPhó Thủ tướng Chính phủ (Việt Nam)Albert EinsteinHà NộiTrần Hưng ĐạoMinh Tư TôngShopeeMinh Lan TruyệnDanh sách thành viên của SNH48Liên Hợp QuốcLịch sửBDSMDanh mục các dân tộc Việt NamBùi Quang Huy (chính khách)HổLý Tiểu LongHai nguyên lý của phép biện chứng duy vậtPhạm Sơn DươngMèo BengalKim Sae-ronĐịa đạo Củ ChiDấu chấm phẩyQuy luật lượng - chấtHội đồng Bảo an Liên Hợp QuốcGiải vô địch Carom 3 băng thế giới UMBTwitterLý Thái TổNgân hàng Thương mại Cổ phần Công thương Việt NamĐêm đầy saoTuần ThánhVườn quốc gia Phong Nha – Kẻ BàngNhà Lê sơNhà thờ chính tòa Đức Bà Sài GònTrần Nhân TôngNhà HồViệt Nam Cộng hòaRừng mưa AmazonKim Soo-hyunNam TưĐại hội Đại biểu toàn quốc Đảng Cộng sản Việt NamĐạo Cao ĐàiBộ Tư lệnh Cảnh sát Cơ động (Việt Nam)Võ Chí CôngNgaNhà Tây SơnLý Nam ĐếTrịnh Công SơnĐất phương NamHiệu ứng nhà kínhNgân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Việt NamTam QuốcĐà NẵngVịnh Hạ LongBáo động khẩn, tình yêu hạ cánh🡆 More